Thật hiếm khi thấy Hình Tu mặt mày hầm hầm như vậy, nhưng đang ở chốn đông người, Quý Đằng mới không tiện hỏi thêm, chỉ giải thích qua loa cho có rồi rồi đuổi hết bọn họ về. Bảo rằng con vật này chẳng phải điềm dữ chi hết, tại cực kỳ hiếm thấy thôi, trước hết cứ dẫn về chỗ cậu, qua bữa sau sẽ kêu người tới xử lý.
Ai nấy đều e ngại con quái thú này, nghe thấy Quý Đằng muốn đứng ra xử lý, dĩ nhiên mừng còn không kịp, hơn nữa lão gia cũng chẳng ý kiến, thì cứ thế mà triển thôi.
Quý Đằng càng không để người khác đụng vào, tự tay dắt con bê nọ về sân nhà mình, suốt dọc đường, bên tai không ngừng vang lên tiếng cỏ cây héo queo lại dưới chân, rùng rợn vô cùng.
Tuy nói con bò một mắt này làm người ta khiếp sợ không thôi, nhưng tính nết thì lại y chang mấy con bò thông thường. Có vài lần, nhóc ta trông thấy mấy bông hoa dại mọc trên đất, liền đứng khựng lại, rồi hăng hái chạy tới coi, phải cái là, chục lần như một, nó còn chưa kịp tới gần, đám hoa ấy đã héo rũ héo quắt cả rồi. Nó thử hết mấy lần đều như vậy cả, sau cùng chỉ đành gục mặt buồn thiu, cho dù sau đó có tiếp tục thấy hoa, thì chẳng dám lại gần nữa, toàn đứng ở xa xa ngắm nhìn, rồi thận trọng đi vòng qua thôi.
Quý Đằng thấy thương gì đâu, nhưng cũng chẳng đặng đừng. Cậu cột nhóc bê ở trước sảnh, vỗ nhẹ lên đầu nó. Nhóc ta dụi dụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xui-xeo-kheo-chang-ai-hon/2568037/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.