“Chỉ vậy thôi sao?” Hình Tu nhìn hắn, khóe môi vẽ ra một đường cong đầy ý nhị.
Tổng tư hình thảng thốt, tự thấy mình đâu hề để sót điều gì.
Hình Tu bước đến trước mặt hắn, quan sát hắn từ trên cao: “Thế thì ta hỏi ngươi, rõ ràng thứ vấy bẩn ngươi là tơ tội màu tím, nhưng tại sao lúc này đây, thứ ta lấy ra khỏi thân thể ngươi, lại là tơ tội có màu đỏ?”
“Việc này ——” Lời Hình Tu nói lại khiến hắn ngờ ngợ ra điều gì đó, hình như, khi đó mình đã cho rằng tơ tội tím hiếm có như vậy, lỡ đâu người bị nhập vào đụng phải Hình Tu, y vừa thấy sẽ nhận ra ngay, nên đã ép buộc nó phân tách màu sắc, tạo thành tơ màu đỏ và màu xanh, mà thần thức và hồn phách của mình cũng tách ra, thần thức bám vào tơ tội màu đỏ, lẻn lên dương gian. Để kế hoạch thêm hoàn mỹ, ngày hôm ấy thứ Quý Đằng nhìn thấy thông qua cánh cổng không gian, cũng chính là sợi tơ đỏ do hắn cố ý thả ra.
Còn tơ tội xanh lam, tơ tội xanh lam thì bỏ đâu? Tổng tư hình vắt óc suy nghĩ, nhưng có cố thế nào cũng chẳng nhớ ra được.
Hình Tu thoáng nhếch mép: “Ta đã cưỡng chế rút tơ tội ra khỏi cơ thể ngươi, chỉ cần ở bên cạnh ta, hồn phách bị ô nhiễm sẽ chịu ít tổn thương nhất. Ngươi thật tình là nhớ không ra, hay là sợ phải nhớ ra?”
Tổng tư hình ngơ ngác nhìn Hình Tu.
“Thế thì hãy dùng chính đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xui-xeo-kheo-chang-ai-hon/2568017/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.