Mãi đến khi trái tim hắn bị cổ trùng ăn mòn hoàn toàn, bị thay thế bởi con trùng tà ác kia, hắn mới biến thành một quái vật không còn là người.
Khi ấy, ta mới nhận ra, đệ đệ đã thay đổi rồi.
"A đệ! Đệ xem, tỷ tỷ mang gì về cho đệ này!"
Ta xách theo hộp bánh sơn d.ư.ợ.c nhân táo mua ở tiệm điểm tâm phố Đông, bước nhanh lên bậc thềm, nhón chân lao vào phòng.
Nhưng đập vào mắt ta không phải là đệ đệ ngoan ngoãn, mà là một gian phòng hỗn độn đến đáng sợ.
Chén trà vỡ tung tóe trên đất, bàn ghế đổ nghiêng nghiêng, khắp nơi lộn xộn.
Giữa đống hỗn loạn ấy, người kia chậm rãi xoay người lại, gương mặt vốn quen thuộc và yếu ớt kia, nay lại tái nhợt như tờ giấy.
Đôi mắt hắn trống rỗng, thẳng tắp nhìn ta, ánh nhìn lạnh lẽo như đang ngắm một con mồi.
"A đệ."
Giọng ta run rẩy, bước lên vài bước.
Hắn đột nhiên lao đến, mạnh mẽ đè ta ngã xuống đất, mảnh sứ vỡ trong tay hắn chĩa thẳng vào cổ ta.
Ta cố giữ c.h.ặ.t t.a.y hắn, kìm lực, không muốn làm hắn tổn thương.
"A đệ, đệ làm sao vậy?"
Trước mắt ta, người ấy như mất đi linh hồn, chỉ còn lại một cái xác rỗng, vô tri và c.h.ế.t lặng.
Miệng hắn phát ra tiếng khò khè như thú dại, bàn tay cầm mảnh sứ m.á.u chảy ròng ròng, vẫn không hề cảm thấy đau, chỉ điên cuồng dồn sức muốn đ.â.m xuống.
Ta liên tục gọi hắn, cầu hắn tỉnh lại.
Nhưng hắn chẳng hề đáp lại.
Cuối cùng, ta đành không thể nương tay, dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuat-van/4794821/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.