Huệ Vĩ đã chết. Chết một cách đau đớn đến tột cùng. Chết một cách bất khả tư nghị(1). Một cái chết thích đáng được người người tán dương.
Huệ phi trong phút chốc sắc mặt trở nên ngưng đọng. Sự kinh hãi cùng thống hận đã hiện rõ trong đôi mắt.
Ngay sau đó ả gào thét chạy như điên về phía cái đầu máu me và dơ bẩn.
Ả ôm nó vào lòng.
Chiếc áo vàng của Huệ phi và màu đỏ từ cái đầu Huệ Vĩ thực sự là một kết hợp nổi bật giữa không gian đen kịt trên nền trời.
Huệ phi đã không còn gì.
Đệ đệ yêu thương của ả đã chết.
Những giọt lệ tuôn trào. Các cung nữ của ả đứng ở đại trướng phía trước lần đầu tiên biết nữ nhân này cũng khóc. Khóc một cách thảm thiết.
Cặp mắt phẫn nộ bất giác đổi hướng về phía nam nhân tuấn mỹ vừa bất tỉnh trên tay Mặc Long Thanh.
Lấy hết dũng khí ả chạy đến thanh đao dưới bàn đá.
Huệ phi quả thực quá liều mạng.
Ả chạy về phía hai nam nhân. Thanh đao vung lên một cách tàn ác.
Một lần nữa ba thanh chủy thủ lại phi ra từ tay của ảnh vệ trên mái nhà.
Thanh đao bay khỏi tay Huệ phi. Lượn trên không một vòng và cắt ngọt vào thắt lưng của ả.
Một vệt máu đỏ tươi quét qua không gian tăm tối tô điểm cho cái sàn bằng đá trắng tinh.
Lúc này đằng kia pháp trường một sự kinh hãi bao trùm. Tiếng gào thét của rất nhiều nữ nhân. Một số khác thì chạy khỏi nơi đó. Thật là ghê sợ.
Mặc Long Thanh ngây ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuat-gia-nam-nhan/67072/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.