🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nguỵ Vô Tiện rất muốn chạy, nhưng tìm trái tìm phải không ra quần áo hôm qua của mình, nói chung không thể mặc đồ ngủ rồi cứ thế chạy đi, thế là bất đắc dĩ, ngồi vào bàn chơi với con thỏ, chờ người ta trở về.



Cơ thể rất đau nhức, đặc biệt là thắt lưng, đều như bị tiểu cũ kỷ làm gãy rồi, nhưng may là dù sao cũng trẻ tuổi, tự mình xoa bóp nên cũng nhanh hồi phục. Tuy rằng chỗ cổ bị cắn quá đáng, hiện giờ nóng rát, nhưng lần này không bị cảm giác đau đớn xé rách như lần trước, nghĩ rằng tiểu cũ kỷ đã đáp ứng đối xử tốt với hắn một chút, cho nên dù vẫn là hung tợn, nhưng có chú ý không làm hắn bị thương.



Bởi vậy so với lần trước tốt hơn nhiều, còn có thể đi, còn có thể cử động, bằng không thì hắn sẽ không đi học được, không biết sẽ trả lời thế nào với Giang Trừng và đám người Nhiếp Hoài Tang.



Lam Vong Cơ thật ra đi rất lâu, lúc quay lại, trong tay cầm theo hai hộp đồ ăn, thấy y đã trở lại, hỏi y: "Lam Trạm, quần áo ta đâu?"



"Giặt rồi" vừa trả lời, vừa lấy hộp đồ ăn sáng ra.



Nguỵ Vô Tiện lại hỏi y: "Vậy ta làm thế nào trở về hả?"



"Mặc đồ của ta", quần áo ở Vân Thâm Bất Tri Xứ giống như đồ tang, Nguỵ Vô Tiện không muốn mặc, hơn nữa mặc đi về bị người ta thấy được cũng khó giải thích. Còn chưa kịp cự tuyệt, Lam Vong Cơ lại nói: "Còn không thì, ta nói huynh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-y-nhao/2981382/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xuân Ý Nháo
Chương 17: Chương 9-1
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.