Mỗi khi Lam Vong Cơ nói lời cự tuyệt hắn, Nguỵ Vô Tiện liền biết, tiểu cũ kỷ này đã quyết tâm.
Bị ánh mắt cực kỳ nóng bỏng kia nhìn trực diện, Nguỵ Vô Tiện lập tức cảm thấy hai chân mình mềm nhũn ra, Lam Vong Cơ hôn hắn, đè hắn lên trên mặt bàn, giữ đầu hắn không cho nhúc nhích, sau đó càn quấy cướp đoạt khoang miệng hắn.
Đầu lưỡi bá đạo kia hung hăng khuấy đảo trong miệng, mãnh liệt đến mức ngay cả hít thở cũng không thông, Nguỵ Vô Tiện bị y hôn đến choáng váng, hai tay ôm lấy y, mềm mại dưới thân người ta phát ra tiếng ưm a khe khẽ. Lam Vong Cơ rờ đến hai chân hắn, mở rộng chúng ra, ghé sát thân mình vào, cách một lớp quần áo cọ cọ vào chỗ hơi nhô lên kia, Nguỵ Vô Tiện cảm nhận được đồ vật không cách gì bỏ qua kia đã bắt đầu cứng lên, lực đạo của Lam Vong Cơ không nhẹ, nhưng cũng đủ mạnh để khiến hắn hơi đau, hắn vốn cũng là đang nhịn thèm, nên rất dễ dàng có phản ứng, thân thể theo đó run lên từng chặp.
Cổ và gáy đều bị ướt do nước bọt tràn ra từ khoé miệng, Lam Vong Cơ cắn vào môi dưới của hắn rồi buông hắn ra, nhẹ nhàng liếm láp dọc theo thái dương, xuống đến bên hông cổ rồi cắn một cái, để lại dấu răng rõ ràng ở đó.
"Á!" Nguỵ Vô Tiện bị đau, kêu lên một tiếng, nhưng Lam Vong Cơ hoàn toàn phớt lờ hắn, cắn vào cổ hắn không rời, không ngờ rằng ngay từ đầu y đã hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-y-nhao/2981321/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.