Nếu không tới nơi này, Lam Vong Cơ có thể nhịn được, dù sao cũng còn phải trừ tuý, không nỡ làm cho Nguỵ Vô Tiện quá mệt mỏi nên sáng nay cũng làm qua loa rồi buông tha hắn. Nhưng các cô nương ở đây vây quanh Nguỵ Vô Tiện, Nguỵ Vô Tiện lại cứ mở miệng là kêu tỷ tỷ đến ngọt, cười lại thân thiết như thế, Lam Vong Cơ thấy không vui.
Mát xa cho Nguỵ Vô Tiện, sờ soạng người hắn lâu như vậy, Nguỵ Vô Tiện mềm giọng kêu rên, Lam Vong Cơ bị hắn trêu chọc càng lúc càng bốc lửa cũng là bình thường.
Tháo sợi dây cột tóc màu đỏ chói mắt của hắn, làm cho mái tóc suôn mượt kia đổ ra như thác nước, tay lướt dọc theo sống lưng, vuốt ve đến phần eo và thắt lưng, đi tới lưng quần, nhẹ nhàng lột bỏ hoàn toàn quần của hắn, cặp mông nhỏ của Nguỵ Vô Tiện nảy ra, buổi sáng bị y bóp đến lợi hại, trên da thịt trắng nõn đều là những dấu tay xanh tím.
Lam Vong Cơ lại xoa tay lên, cảm nhận da thịt mềm mại đó, nắm lấy phần thịt ở mông kéo banh ra, tiểu huyệt khẩu hơi sưng một chút, nhưng vẫn chưa hoàn toàn khép lại, còn hơi lỏng lẻo, tiếp tục tiến vào chắc là không thành vấn đề.
Nguỵ Vô Tiện nằm sấp trên giường, cũng biết Lam Vong Cơ đang nhìn chằm chằm vào nơi bí ẩn nhất của hắn, nhưng vì không thấy được mặt Lam Vong Cơ, nên trong lòng càng khẩn trương, vì thế nhẹ giọng kêu, "Lam Trạm, ta muốn nhìn mặt ngươi".
Lam Vong Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-y-nhao/2981292/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.