Ở bên kia Giang Trừng rất nhanh đã có kết quả, đi tới tìm bọn hắn. Cũng đã học được một bài học, túm đại một môn sinh Lam thị trong sân, kêu họ đi thông báo, dù sao thì hắn cũng không muốn đến gần phòng của Lam Vong Cơ và Nguỵ Vô Tiện một chút nào.
Qua một lát, thấy hai người mở cửa bước ra, hắn nói: "Nguỵ Vô Tiện, tìm ra rồi".
Nguỵ Vô Tiện mỉm cười: "Giang Trừng, ngươi quả nhiên đủ lanh trí".
Hoá ra Nguỵ Vô Tiện kêu Giang Trừng phát ra một tin tức, nói muốn báo thù cho Nguỵ Vô Tiện, ai có manh mối nào đáng ngờ thì cung cấp, đều sẽ có trọng thưởng. Nhưng toàn là những công tử và đệ tử hàng đầu của các thế gia tham gia thi đấu, không quan tâm đến tiền bạc, chỉ muốn tìm cơ hội làm quen với Giang Trừng mà thôi, số người đến đưa manh mối nối dài bất tận.
Sở dĩ để cho Giang Trừng làm việc này, bởi vì so với Lam Vong Cơ, Giang Trừng dường như là giao tế tốt hơn, Lam Vong Cơ mà tung ra tin này, sợ là không có ai dám đến làm quen, chung quy sẽ bị đóng băng không vòng bán kính ba thước. Vì vậy Nguỵ Vô Tiện nói là việc này Giang Trừng làm tốt hơn Lam Vong Cơ.
Mà hôm đó Lam Vong Cơ rõ ràng là không vui, Nguỵ Vô Tiện chỉ có thể nhẹ giọng dỗ dành, "Nhị ca ca, ngươi thế này mới tốt á, thế này sẽ chỉ có một mình ta mới dám đến làm quen với ngươi".
Nhưng Nguỵ Vô Tiện phải tốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-y-nhao/2981229/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.