Tuy triều năm 48, biên thành*, Ngọc Hàn quan.
(*biên thành: thành trì ở khu vực biên giới.)
Biên thành là nơi tụ hợp nhiều người dị tộc, Ngọc Hàn quan vị trí xa xôi, khí hậu vô cùng oi bức, hơn phân nửa trọng phạm trong triều đình bị lưu đày đều tập trung ở nơi đây, bởi vậy việc trị an của nơi này cũng cực kì kém, lưu manh côn đồ không đâu không có.
Dân chúng bình thường trong thành đều khóa cửa nhà từ rất sớm, ở một nơi không an toàn thế này, buổi tối cho dù có chuyện gì xảy ra thì cũng không ai mở cửa, dù sao thì không ai muốn tự mình rước phiền toái vào nhà.
Bà chủ của Vọng Nguyệt tiên là một người phụ nữ đã ngoài 30 tuổi, mọi người thường gọi là dì Tú, có thể tại nơi hoang dã này mở một hoa lâu sừng sững mấy năm không ngã, liền thấy được thủ đoạn cũng chỗ dựa vững chắc của bà ta.
Màn đêm buông xuống, ánh trăng lẻ loi treo trên nhánh của bầu trời đêm, toàn bộ Ngọc Hàn quan đều chìm trong một mảnh hắc ám, chỉ có Vọng Nguyệt tiên là đèn đuốc sáng trưng, tiếng nhạc giao hưởng của đàn sáo vang lên tận trời.
Vừa vào cửa có thể thấy được vũ cơ dáng người thước tha quyến rũ đang nhảy múa bên trong, khung cảnh vàng son, dường như chỉ có say mê trong đó mới không uổng phí đời này.
"Dì Tú, nữ nhân hôm qua không chịu tiếp khách, vẫn dùng biện pháp cũ sao?" Trên lầu hai của khán đài, một nữ nhân tên Thanh Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-truong-hoai-kieu/2976001/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.