Hai trăm tấm thẻ treo mãi đến tận nửa đêm mới viết xong, tấm nỉ lót trên bàn sách đã nhăn nhúm ướt át, mực loang lổ như thể lỡ tay làm đổ chén trà.
Dịch Tư Linh cầm bút lông, viết ra một hàng chữ xiêu xiêu vẹo vẹo, cô định xé đi, bị Tạ Tầm Chi ngăn lại, cẩn thận cất vào ngăn kéo.
"Coi như quà năm mới em tặng anh." Giọng anh khàn khàn, ngữ khí rất nhẹ, gần như không nghe ra anh đang làm chuyện xấu.
Bộ tây trang trên người anh vẫn hoàn hảo như lúc ban đầu, không một nếp nhăn. Anh nghiêm trang đến mức quá đáng.
Dịch Tư Linh quay đầu lại, xấu hổ bực bội liếc anh một cái, rất nhanh, người đàn ông phủ xuống, từ phía sau ôm lấy lưng cô, mùi hương trầm lẫn hormone nồng nàn từ áo sơ mi anh phả vào tai cô, nhưng vẻ mặt anh rất lạnh lùng, chậm rãi nắm lấy chiếc bút lông bằng ngọc hoàng.
"Anh dạy em viết."
Dùng cách này dạy cô viết sao? Họ ngồi sát bên nhau.
Mây đỏ trên mặt Dịch Tư Linh mãi chưa tan, như mây mưa cuồn cuộn, cô th* d*c, có chút choáng váng.
Đêm an lành, thư phòng tĩnh lặng, rèm trúc rủ xuống, ngăn cách ánh đèn lồng lấp lánh ngoài viện, chậu trúc cảnh trên bàn sách phiêu dật, lá khẽ lay động trong căn phòng không gió.
Ánh đèn ấm áp trải dài trên tường, vẽ ra hai bóng người dựa sát vào nhau, bàn tay to chồng lên bàn tay nhỏ, cùng nắm lấy chiếc bút lông, từng nét bút viết xuống trên tấm thẻ.
—— Chiêu Chiêu nếu nhật nguyệt chi minh (Chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-trieu-khong-mong-tieu-ham-tien/4669675/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.