Một phen hú vía qua đi, chớp mắt đã đến cuối năm, đây là lần đầu tiên Dịch Tư Linh ăn Tết ở nơi xa quê.
Năm nay Bắc Kinh đậm sắc xuân thì, hai bên đường Trường An treo đầy đèn lồng, kéo dài như một con rồng đang múa. Các ngõ nhỏ càng giăng đèn kết hoa, nhà nhà dán câu đối, chữ Phúc, con ngõ xám xịt thoáng chốc bừng sáng, thật náo nhiệt.
Tạ viên là nhà giàu, ngoài cổng lớn, cổng phụ, cổng sau đều phải dán câu đối, các viện trong Tạ viên cũng phải dán, đến cửa phòng ở cũng cần dán, tính ra cần đến mười mấy đôi câu đối. Như năm ngoái, nhiệm vụ gian khổ này lại giao cho Tạ Tầm Chi.
Dù sao chữ của anh cũng thuộc hàng đẹp nhất trong đám anh chị em.
Trước và sau Tết là thời điểm Tạ Tầm Chi bận rộn nhất, phải tham gia các loại sự kiện quan trọng của chính phủ, tổ chức xã hội, tập đoàn, phải bay đến chi nhánh Anh, Đức, Đông Nam Á động viên công nhân viên ở nước ngoài, phải gửi lời chúc mừng năm mới và phát lì xì cho hàng chục vạn công nhân Lam Diệu trên toàn cầu, tham dự tiệc tối tân niên của trụ sở tập đoàn. Ngoài ra, còn có những mối quan hệ không thể từ chối, các loại tiệc rượu riêng tư, tiệc bài, giao tế, hết câu lạc bộ này đến tổ chức kia mời, danh sách dài dằng dặc.
Đây là cái Tết đầu tiên của Tạ Tầm Chi sau khi kết hôn, những tấm thiệp mời đều không ngoại lệ thêm tên Dịch Tư Linh, từ "mời Tạ Tầm Chi tiên sinh"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-trieu-khong-mong-tieu-ham-tien/4669674/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.