Tuyệt đối không thể nào.
Dịch Tư Linh dù là trong mơ cũng sẽ không nói ra những lời như vậy. Nhưng nghĩ lại xem – cô còn mơ thấy hôn Tạ Tầm Chi, thì còn lời ngu ngốc nào mà không thể thốt ra chứ.
Dịch Tư Linh hóa đá tại chỗ, quẫn bách há miệng, nhưng lại không phát ra tiếng, cô vừa mới tỉnh, đầu óc vẫn chưa tỉnh táo hẳn.
Tạ Tầm Chi cảm nhận được sự lúng túng khác thường của người phụ nữ trước mặt, nhưng lại có chút bất ngờ. Anh chỉ là nhất thời nổi hứng trêu chọc cô một chút, không ngờ phản ứng của cô lại lớn như vậy, như thể làm chuyện gì chột dạ, bị anh vạch trần, trúng tim đen.
"Tuyệt đối không thể nào!" Dịch Tư Linh hoàn hồn, phản bác lưu loát.
Tạ Tầm Chi im lặng, nhìn cô sâu thẳm, khóe miệng khẽ hạ xuống một chút.
"Sao tôi có thể nói ra những lời như vậy, anh chắc chắn nghe nhầm rồi. Bằng không thì chính là cố tình gài bẫy tôi." Dịch Tư Linh nói xong liền mím môi, ra vẻ trấn tĩnh nhìn anh, trong lòng sớm đã rối bời như tơ vò –
Chết tiệt! Lẽ nào mình thật sự nói thích anh ta rồi?
Thật mất mặt quá đi!!
Vẻ mặt phản bác của cô rất dứt khoát, cũng tuyệt đối, dường như biết rõ, dù là trong mơ hay thực tại, cô cũng sẽ không thích anh.
Bên tai anh văng vẳng câu nói nghe được tối qua – "Dịch Tư Linh căn bản sẽ không thích anh, anh căn bản không phải gu của cô ta."
Ngực Tạ Tầm Chi khẽ nghẹn lại, có chút hụt hẫng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-trieu-khong-mong-tieu-ham-tien/4669644/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.