Tầng cao nhất của khách sạn Vân Hề là căn hộ riêng tư của Tạ Tầm Chi. Cứ mỗi khi có nhiều công việc giao tiếp, không kịp về Tạ gia trang, anh lại nghỉ chân ở đây.
Khóa vân tay vừa mở, Tạ Tầm Chi bước vào trong.
Chú Mai đang ở phòng thay đồ là lượt những bộ tây trang thường ngày của Tạ Tầm Chi, nghe tiếng động liền đi ra. Thấy anh đang đứng cởi cà vạt, vẻ mặt lạnh lùng khác lạ, chú Mai hỏi: "Sao giờ này cậu lại lên đây?"
Nút thắt Windsor cuối cùng cũng được nới lỏng, Tạ Tầm Chi kéo cà vạt xuống, đáp: "Đợi đủ lâu rồi."
Vẻ mặt chú Mai hơi kỳ lạ, ông bóng gió: "Không phải nói thiếu phu nhân sẽ đến sao, cậu cũng không nán lại nói chuyện với cô ấy thêm chút nữa?"
Tạ Tầm Chi liếc nhìn chú Mai.
Vẻ mặt chú Mai dịu xuống, động tác tay chân cũng chậm lại. Ông được phu nhân giao phó, muốn tường trình lại mọi chuyện xảy ra tối nay, giờ có cơ hội hỏi, sao ông có thể bỏ qua.
Ông cười tủm tỉm nói: "Theo tôi thấy, chuyện lần trước tám phần là hiểu lầm. Cậu chỉ cần nói chuyện tử tế với thiếu phu nhân, hiểu lầm được giải tỏa thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp thôi."
Ông đang ám chỉ chuyện Dịch Tư Linh có bạn trai. Chuyện này vẫn được giữ kín với những người lớn trong nhà, không ai dám hé răng, ngay cả Tạ Tri Khởi l* m*ng nhất cũng im thin thít.
Tạ Tầm Chi ném chiếc cà vạt lên kệ ở huyền quan, rồi thả mình xuống sô pha, lại đưa tay tháo chiếc đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-trieu-khong-mong-tieu-ham-tien/4669625/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.