Ngày kia, một trận mưa thu rả rích từ tờ mờ sáng, dự báo thời tiết bảo sẽ lạnh đi, quả nhiên trời trở lạnh thật.
Cả thành phố chìm trong màn mưa xám xịt, như một bức tranh thủy mặc nhòe nhoẹt, cứ như chực chờ nhỏ giọt mực nhạt.
Hôm trước còn cố mặc váy hở chân được, hôm nay đã phải khoác thêm áo ấm. Đầu gối Dịch Tư Linh tê cóng trong gió lạnh, ửng đỏ lên. "Lạnh quá..." Cô nắm chặt đôi bàn tay lạnh buốt, nhìn ra ngoài cửa sổ ngẩn ngơ.
Chuyên gia trang điểm đã từng làm đẹp cho bao nhiêu ngôi sao hạng A, trước mặt Dịch Tư Linh vẫn phải bày binh bố trận cẩn thận. Vị tiểu thư danh giá từ Cảng Thành này, vốn đã sáng chói, khiến ai cũng phải liếc nhìn, cô không muốn làm xấu mặt mình.
"Chỗ chúng tôi không ấm áp bằng Cảng Đảo đâu, bây giờ còn chưa phải lúc lạnh nhất đâu, hai tháng nữa là tuyết rơi rồi." Chuyên gia trang điểm dịu dàng nói, đôi tay khéo léo búi cho cô một kiểu tóc Trung Quốc vừa nền nã vừa sang trọng.
Cô đẹp đến mức khiến người ta không dám nhìn thẳng, như vầng trăng rằm, chuyên gia trang điểm thấy cô chắc chắn rất hợp với kiểu trang điểm đoan trang quý phái của Trung Quốc.
Dịch Tư Linh chớp chớp mắt: "Đúng vậy, Bắc Kinh là nơi có tuyết rơi."
Chỉ có tuyết là Cảng Đảo không có.
"Vừa hay tôi mang đến một bộ trang sức hình bông tuyết, lát nữa sẽ hợp với kiểu tóc đó lắm."
Chuyên gia trang điểm cười gật đầu, đi chọn trâm cài hợp với bông tuyết, tiện thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-trieu-khong-mong-tieu-ham-tien/4669623/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.