Vệ Trăn trở về tẩm cung, chỉ cảm thấy toàn thân nhớp nháp, đợi sau khi tắm xong bước ra khỏi phòng tắm, ánh chiều tà đã chiếu xiên vào đại điện.
Nàng dùng khăn bông lau mái tóc dài ẩm ướt, trong đầu hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi trong rừng, tay không khỏi khựng lại.
Sau nhiều năm không gặp, ai còn nhớ người bạn chơi cùng thủa nhỏ chỉ gặp một lần? Đương nhiên cũng sẽ không vì thế mà giận Kỳ Yến, nhưng dù sao cũng là mối quan hệ hàng năm vẫn viết thư hỏi thăm nhau, nàng trong rừng vừa nhìn thấy hắn đã nhận ra, nhưng hắn lại mãi không phản ứng lại.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Đang nghĩ, ngoài cửa sổ truyền đến tiếng gõ cộc cộc. Vệ Trăn đặt khăn xuống, đi về phía cửa sổ, một bóng người cao gầy đột nhiên in lên cửa sổ, bước chân của Vệ Trăn không khỏi dừng lại.
Hoa tử đằng lay động, trong gió chiều ánh sáng chập chờn, xào xạc.
Khoảnh khắc tiếp theo, cửa sổ đã bị một bàn tay từ bên ngoài đẩy ra.
Thiếu niên ngồi chễm chệ bên cửa sổ quay người lại, bàn tay kia vốn đang nắm thanh kiếm dài, vung một đường kiếm hoa, vừa vặn đón lấy một bông hoa tử đằng lay động rơi xuống theo gió, đưa đến trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4803091/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.