Kỳ Yến lắng nghe lời cô nói một cách nghiêm túc, rồi quay đầu lại: "Muội thấy chán à, vậy ngày mai ta dẫn muội đi chơi cùng, thế nào?"
Cô bé mắt sáng rực: "Thật ư?"
"Đương nhiên là thật."
Kỳ Yến nhớ lại lời mẫu thân nói, lần này phải chiêu đãi thật tốt gia đình Ngụy Vương, đã vậy Ngụy Vương còn mang theo tiểu nữ nhi đến, nếu để Công chúa cảm thấy nhàm chán, cũng coi như họ tiếp đãi không chu đáo, vậy cậu hy sinh một chút thời gian luyện võ để đi cùng cô bé cũng không có gì không được.
Người lớn lo việc của người lớn, vậy cậu là thiếu chủ nhà họ Kỳ, cũng nên lo việc của thiếu chủ. Cô bé này cứ giao cho cậu xử lý.
Cậu lười biếng quay đầu lại: "Vậy ngày mai muội rảnh không? Ta có thể đưa muội đi câu cá trong rừng, ăn cá nướng, thịt thỏ nướng, hoặc nếu muội không muốn vào rừng, ta đưa muội đi tham quan thái ấp của mẫu thân ta cũng được, vùng này ta đều quen thuộc, muội muốn đi đâu ta sẽ đưa muội đi đó."
Vệ Trăn kẹp hai chân vào bụng ngựa, chú ngựa con phi nhanh về phía trước, sánh vai cùng ngựa của Kỳ Yến.
Nàng nói: "Được đó! Vậy thì đa tạ thiếu chủ!"
Khu rừng không xa doanh trại, hai người vừa trò chuyện vừa đi, chẳng mấy chốc đã đến cổng doanh trại.
Lúc quay về, đúng lúc gặp Ngụy Vương và phu nhân đang bước ra từ trong lều. Ngụy Vương từ lời hộ vệ biết được con gái buổi chiều đi chơi trong rừng, rồi lập tức nhìn thấy cẳng chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4803085/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.