Người phía sau đáp: "Tiểu nữ lang kia trông tuổi tác xấp xỉ với thiếu chủ, hẳn là… Nguỵ Công chúa. Lần này Ngụy Vương lại mang cả Công chúa đến sao?"
Kỳ Yến nhướng mày: "Nguỵ Công chúa?"
Dưới sườn núi, người Sở quốc bước ra, đón chào Ngụy Vương và Vương hậu từ xa đến.
Trước đây, hai nước Ngụy và Sở liên tục chiến tranh, quan hệ như nước với lửa, nhưng lần này đã đến để bàn bạc việc ngừng chiến, những lời khách sáo cơ bản vẫn phải duy trì.
Cơ Cầm hành lễ với Ngụy Vương và Vương hậu: "Lần này biết Ngụy Vương và Vương hậu đến, ta và phu quân đặc biệt chuẩn bị quà."
Cơ Cầm cho người mang quà lên, nhìn thấy Vệ Trăn, giọng nói dịu dàng lập tức mềm đi ba phần: "Đây hẳn là tiểu Công chúa? Thật là xinh đẹp, đáng yêu linh hoạt, thật sự kế thừa vẻ đẹp của nương nương."
Vệ Trăn nhìn người phụ nữ dịu dàng trước mặt, mỉm cười.
Đúng lúc đó, tiếng vó ngựa dồn dập càng lúc càng gần, vô cùng mạnh mẽ, Vệ Trăn quay lại, cuối bãi cỏ xuất hiện một đội quân.
Cỏ cây xao động, thiếu niên dẫn đầu được mọi người vây quanh nhanh chóng phi đến, ngọc bội trắng treo bên hông cậu lắc lư theo gió, dưới bộ áo đen huyền, vòng eo thon gọn và thẳng tắp.
Cậu nhảy xuống ngựa, hành lễ với Ngụy Vương và Vương hậu: "Tham kiến Ngụy Vương, tham kiến Vương hậu."
Ngụy Vương hỏi: "Đây là?"
Kỳ Triệt vẫy tay với hắn: "Là khuyển tử của tại hạ, vừa rồi không biết đua ngựa ở đâu, người dính đầy cỏ dại, giờ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4803083/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.