Lương Thiền kinh ngạc đến nỗi không nói nên lời, mãi một lúc sau mới hoàn hồn: "Thì ra là Tướng quân, thảo nào hôm nay Công chúa lại bắt trói hắn trong thành…"
Nàng cũng không nói thêm gì nữa, biết ý cáo lui, để lại không gian trong trướng cho hai người.
Vệ Trăn cúi đầu tiếp tục chọn trang sức sẽ đeo ngày mai, liền nghe thấy tiếng bước chân người phía sau lại gần.
Kỳ Yến nói: "Hội minh ngày mai, ta đi cùng nàng nhé?"
Vệ Trăn im lặng không nói, hắn đỡ lấy cây trâm cài tóc trong tay nàng, chậm rãi cài vào búi tóc cho nàng, hỏi: "Ngày mai trên bàn đàm phán, nàng định nói gì với Cơ Uyên?"
Vệ Trăn lúc này mới ngẩng đầu: "Vốn dĩ lần này ta đến đây, là muốn hỏi Cơ Uyên về những chuyện trước khi chàng rơi xuống Hoàng Hà. Chàng đã không c.h.ế.t, ta tự nhiên không thể thật sự kết minh với hắn. Ngày mai cứ đối phó qua loa, rồi thuận lợi trở về Ngụy quốc là được."
Mày mắt Kỳ Yến hơi cong, cười như vầng trăng khuyết.
Về điểm này, hai người họ gần như tâm đầu ý hợp.
Những gì Kỳ Yến nghĩ cũng là để Ngụy quốc đồng ý liên minh với Cơ Uyên trước, khiến Cơ Uyên buông lỏng cảnh giác, nhưng Ngụy quốc đồng ý liên minh là một chuyện, còn thực hiện lại là một chuyện khác.
Trong trận Vũ Toại, Kỳ Yến không tổn thất quá nhiều binh mã, và đã lệnh cho thuộc hạ tung tin đồn rằng quân đội nổi loạn, lòng quân hoang mang, mục đích là để mê hoặc bên ngoài, khiến kẻ địch lơ là cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4803005/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.