Đang nói, xe ngựa đột nhiên dừng lại, khoang xe lắc lư, thân người Vệ Trăn đột nhiên ngã nhào về phía trước, bị Kỳ Yến ôm chặt lấy.
Vệ Trăn ngồi thẳng người, hỏi người bên ngoài: "Sao lại dừng lại?"
"Điện hạ Công chúa, chúng ta đã đến rồi."
Bên ngoài rèm xe là một bãi cỏ xanh biếc vô tận, bọn họ đã ra khỏi thành, đến một sườn đồi.
Có một tiếng vó ngựa gần đến, sau đó vang lên giọng nói của một người đàn ông lạ mặt: "Cung nghênh Công chúa Điện hạ, tại hạ là quan viên bên cạnh Tấn vương, đặc biệt ở đây nghênh đón Công chúa. Đại vương đã đợi Công chúa lâu rồi, muốn mời Công chúa đến gặp mặt một lần."
Trong xe ngựa, Kỳ Yến và Vệ Trăn nhìn nhau.
Tấn vương trong lời của người này, tự nhiên là Cơ Uyên.
Vệ Trăn nói: "Có chuyện gì cứ để Tấn vương bàn với ta trên bàn đàm phán là được."
"Nhưng Đại vương muốn gặp Công chúa một lần." Đối phương nói.
Vệ Trăn khẽ cười: "Ta một đường xe ngựa mệt mỏi, hôm nay chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt một chút, Tấn vương ngày mai sẽ gặp được ta, hà cớ gì phải vội vàng lúc này?"
Nàng nâng tay lên, vén nửa tấm rèm, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa hỏi: "Không được sao?"
Chỉ là vẻ mặt tuy dịu dàng, nhưng thái độ lại không hề nhượng bộ, đại thần đối mặt với ánh mắt của Vệ Trăn, ôm quyền nói: "Tất nhiên là được. Lều trại đã chuẩn bị sẵn cho Công chúa, Công chúa có thể vào trại bất cứ lúc nào."
Chúc cả nhà một ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4803004/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.