"Ta không sao... Ngươi đi đi."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Nhưng giọng nói quyến rũ đó lọt vào tai người ngoài lại càng thêm vẻ muốn che giấu.
Rất lâu sau, Lương Thiền đáp một tiếng. Tiếng bước chân dần xa, Vệ Trăn vén chăn ra, mặt đỏ bừng: "Lương Thiền có phát hiện ra chàng không?"
Yết hầu Kỳ Yến lăn động, thở ra mấy hơi dài: "Sáng mai, nàng hỏi là biết. Nàng ta là thị nữ của nàng, sẽ không nói nhiều."
Mi mắt nàng vẫn còn vương những giọt lệ do chàng làm nàng khóc, Kỳ Yến lại nghiêng người hôn nàng.
Ngày hôm sau, trời vừa hửng sáng, Vệ Trăn nghe tiếng động của người bên cạnh, khẽ mở mắt, ngoài cửa sổ trời vẫn còn âm u, Kỳ Yến đã xuống giường lấy y phục mặc vào.
Tối qua nến cháy đến rất muộn, Vệ Trăn cũng chỉ mới nghỉ được một lát, yếu ớt nói: "Chàng đi sao?"
Kỳ Yến ừ một tiếng, đi đến bên giường, vuốt ve mái tóc dài của nàng đang xõa sau lưng: "Lát nữa cung nữ và thị vệ sẽ dậy, lúc đó ta nếu muốn đi sẽ không dễ dàng, nàng cứ ngủ đi, trong phòng ta sẽ dọn dẹp một chút. Buổi chiều ta đến Vương điện tìm nàng, chúng ta lại gặp nhau."
Vệ Trăn nghe vậy, vội vàng cố gắng chống đỡ thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802984/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.