Nàng không muốn Kỳ Yến phát hiện, để hắn đi trước, nhưng mỗi bước đi đều có một cơn đau nhói ập đến, cảm giác như đang đi trên lưỡi d.a.o nóng bỏng.
Kỳ Yến đi một lúc, quay đầu lại, cuối cùng phát hiện giày nàng đã đầy m.á.u tươi, phía sau nàng trên cát vàng đã để lại một chuỗi dấu chân máu.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Kỳ Yến bất chấp sự phản kháng của nàng, kiên quyết bế nàng lên ngựa.
Vệ Trăn tranh cãi với hắn, giọng nói gần như khàn đặc: "Ngựa cõng người sẽ đi chậm hơn, chỉ khi ta xuống đi bộ, chúng ta mới có thể cùng nhau đi xa hơn."
Kỳ Yến kìm nén cảm xúc: "Nghỉ ngơi một chút đã."
Vệ Trăn cũng thực sự không thể chịu đựng được nữa: "Được."
Họ vào hang đá, Vệ Trăn mở túi nước, nhìn vào bên trong, nhìn mãi mà không nói gì.
Chỉ còn chút nước này, phải đủ để nàng, Kỳ Yến và Tinh Dã Câu cùng nhau đi hết quãng đường còn lại.
Vệ Trăn đưa miệng túi nước lên, nhấp một ngụm nhỏ.
Nàng quá buồn ngủ, đầu vừa tựa vào vách đá đã ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy, cảm giác khô rát trong cổ họng dường như đã được làm dịu đi ngay lập tức, nàng mím môi, cảm thấy ẩm ướt, tay vô thức sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802944/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.