Vệ Trăn đối mặt với người, không hề cúi mắt: "Hài nhi mạo muội nói một lời, hài nhi biết Đại Vương muốn lập thái tử, người đã được chọn giữa Thất Điện hạ và Cửu Điện hạ, muốn gả hài nhi cho một trong hai người. Nhưng hai người này một người đã có hôn ước, một người đã có người trong lòng, làm sao hài nhi có thể cố chấp chen vào hôn sự của họ, hơn nữa cũng tự biết trong lòng hai người đó, địa vị e rằng không thể sánh bằng Công Tôn tiểu thư và Nguỵ Công chúa, nếu thực sự gả đi, e rằng tình cảnh sẽ vô cùng khó xử."
Tấn Vương lạnh lùng quay mặt đi.
"Hài nhi biết vì sao Đại Vương nổi giận, là vì hài nhi đã chạm đến giới hạn của Đại Vương, nhưng hài nhi một lòng vì Đại Vương, tấm lòng này không giả dối."
Nàng quỳ gối tiến lại gần một bước, ngẩng đầu nhìn người, đôi mắt ấy sáng trong, không một chút tạp chất.
"Hài nhi cũng có Tổ phụ, những ngày này hài nhi ở bên cạnh Đại Vương, học được rất nhiều từ Đại Vương, Đại Vương tự tay dạy hài nhi chuyện triều chính, hài nhi khắc ghi trong lòng, đối đãi với Đại Vương thực sự như Tổ phụ vậy, hài nhi nhớ, có lần ở bên cạnh Đại Vương, vì quá mệt mỏi mà gục xuống bàn, khi tỉnh dậy thấy Đại Vương đã đắp chăn cho hài nhi, biết Đại Vương tuy bề ngoài lạnh lùng nhưng lại mềm lòng."
Nàng dừng lại: "Vì vậy hài nhi nguyện ý ở lại Tấn cung, mãi mãi ở bên cạnh Đại Vương, chưa từng thay đổi ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802908/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.