Điều này khiến Hồng Thạc sững sờ.
"Công công." Hồng Thạc nghe thấy tiếng Vệ Trăn, quay mắt nhìn nàng, nàng mở miệng nói: "Cuốn sách về thuế má và dân số Sở quốc mà Đại Vương trước đây bảo ta biên soạn, ta đã hoàn thành được phần lớn, vừa rồi đã sai cung nhân đi lấy, sẽ sớm được mang đến. Công công có thể chuyển giúp không?"
Nàng lại gần hơn một chút, hạ giọng nói: "Còn chuyện có gian tế ẩn nấp bên cạnh Đại Vương nữa."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Hồng Thạc thở dài: "Vậy nô tài sẽ đi truyền lời giúp hai vị một lần nữa."
Ông ta chậm rãi quay người lại, đi vào điện Vương, lần này ra nhanh hơn lần trước rất nhiều.
Ông ta làm một cử chỉ: "Mời Công chúa và tướng quân."
Hai người đỡ nhau bước vào sân, đến cửa cung điện thì buông tay nhau ra, lần lượt bước vào. Trong điện đốt chậu sưởi, Tấn Vương tựa vào ghế tựa, xung quanh bao phủ bởi da hổ và lông cáo để giữ ấm, người đang lật xem tấu chương trước mặt, động tác không nhanh không chậm, tao nhã như một vị vua lười biếng.
"Thần Kỳ Yến bái kiến Tấn Vương." Kỳ Yến quỳ xuống trước bậc điện, hành lễ với Tấn Vương.
Vệ Trăn quỳ gối, ngay khoảnh khắc cúi người, một cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802907/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.