Người khác đều nói với bản lĩnh của Kỳ Yến, không đến nỗi phải chịu khuất phục ở vị trí này, nhưng nàng lại cảm thấy rất tốt.
Dù sao Kỳ Yến là thần tử của nước khác, Tấn Vương lúc đầu làm sao cũng phải kiêng dè một hai, không thể hoàn toàn yên tâm trọng dụng.
Mà bên cạnh quân vương, đó là nơi mà biết bao người đều thèm muốn. Dù ban đầu chức quan của hắn thấp hèn, nhưng ít nhất có thể ngày ngày gặp Tấn Vương, từ từ chiếm được lòng tin của ngài. Với bản lĩnh của hắn, Tấn Vương tuyệt đối không thể bỏ xó, giả sử có thời gian nhất định sẽ trọng dụng.
Dù sao đi nữa, cả hai đều đã đặt chân vào Tấn cung.
Chỉ là Kỳ Yến đã dọn ra khỏi Thanh Tuyết Viện, vậy thì hai người không thể tùy tiện gặp nhau như trước nữa.
Học cung buổi sáng sớm, ánh sáng rực rỡ từ ngoài rèm trúc chiếu vào, trải dài lên những hàng bàn học. Các cung nhân đã sớm dọn dẹp trong cung điện sáng sủa sạch sẽ, ngay cả bút mực nghiên đá được đặt cũng được lau chùi không dính một hạt bụi.
Khi Vệ Trăn đến học các, không ít người đã đến rồi.
Khi nàng bước vào, rõ ràng cảm thấy trong các yên tĩnh hẳn, Vệ Trăn chào hỏi các nữ tử, nhìn thấy chiếc bàn nhỏ ở góc.
Bên cạnh chỗ ngồi đó không có quá nhiều trúc giản chồng chất, hẳn là chỗ dành cho nàng.
Vệ Trăn đang định bước vào trong cùng thì nghe thấy một giọng nói vang lên: "Sở Công chúa trong yến tiệc hôm qua chẳng phải đã bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802836/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.