Vệ Trăn càng suy nghĩ sâu hơn, càng thấy sống lưng lạnh toát: "Nhưng Tấn Vương lại nói cây đàn đó chính là của Cơ Cầm Công chúa, liệu có phải tất cả đều do Tấn Vương sắp đặt?"
Nàng ngẩng đầu nói: "Tấn Vương muốn mượn chuyện này để thăm dò ta?"
Nếu vậy, mọi chuyện đều có lý.
Tấn Vương sai cung nhân mang ra một cây đàn, bảo sứ thần đưa Vệ Trăn đến thiên điện trước, nói với nàng rằng cây đàn này là của Công chúa để lại, hy vọng nàng có thể tấu lên những âm thanh tao nhã, nhưng không ngờ một dây đàn trong đó đã bị cắt đứt, vậy thì tại yến tiệc, Vệ Trăn không thể tránh khỏi việc phải đối mặt với vấn đề dây đàn đứt.
Đến lúc đó, nàng sẽ tiếp tục đ.á.n.h đàn, hay là trước mặt mọi người mà luống cuống tay chân? Chỉ cần Vệ Trăn lúc đó có chút d.a.o động trong lòng, bị chuyện này làm phiền, không phát hiện ra mắt xích quan trọng trong đó, thì hôm nay không thể kết thúc suôn sẻ như vậy.
Vệ Trăn hiểu rõ, đến lúc đó Tấn Vương nhất định sẽ thuận thế, đổ tội làm hỏng dây đàn của Công chúa lên đầu nàng.
Thế nào là "bên vua như bên hổ", Vệ Trăn đêm nay coi như đã hiểu rõ.
Mà đây mới chỉ là khởi đầu cuộc sống của nàng ở Tấn cung, sau này e rằng mỗi ngày đều không thể tránh khỏi việc phải gặp Tấn Vương.
Một cơn gió đêm thổi qua, lưng Vệ Trăn toát mồ hôi lạnh.
Tẩm cung của Tấn Vương.
Lão hoạn quan mang canh sâm đến cho Tấn Vương, Tấn Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802835/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.