Tấm màn trúc được người từ bên trong vén lên, thiếu nữ nhìn thấy hắn thì ngẩn ra, sau đó ánh mắt bùng lên tia sáng: "Thiếu tướng quân đi đâu vậy?"
Kỳ Yến có rất nhiều điều muốn nói với nàng, nhưng lời nói đến miệng lại dừng lại. Lúc này, dù là thân thế của Vệ Trăn, hay liệu bệnh mắt của nàng có thể chữa khỏi hay không, đều không có kết luận rõ ràng, hắn cũng biết rõ lúc này tốt nhất không nên cho nàng hy vọng, để tránh cuối cùng lại thất vọng.
Kỳ Yến nói: "Ta về một chuyến, đưa về một người, hắn tinh thông y thuật, mấy hôm trước không phải nàng bị không hợp thủy thổ sao, có thể để hắn điều dưỡng cho nàng."
Vừa mở miệng, hắn mới nhận ra cổ họng mình khản đặc, giống như có một cục huyết bầm ứ đọng ở đó.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Vệ Trăn hoàn toàn không để ý đến điều này, chỉ hỏi: "Họng ngài sao vậy?"
Kỳ Yến nói: "Không sao, chỉ là vừa rồi đi đường về bị gió sặc, họng hơi khó chịu."
Hắn quay người định cưỡi ngựa rời đi, nhưng thiếu nữ không phải người ngu ngốc, luôn nhanh trí, thông minh hơn người, nàng lập tức đoán ra nội tình.
"Ngài đi tìm y công chữa mắt cho ta sao?"
Kỳ Yến khựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802810/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.