Trước mắt Vệ Trăn hiện lên hình ảnh hắn rời đi. Gương mặt thiếu niên thanh tú, má hơi ửng hồng, làn da như được phủ một lớp son phấn, càng làm tôn lên vẻ đẹp như ngọc của hắn.
Vậy còn hắn, cảm nghĩ gì về chuyện đêm nay, và tâm trạng hiện tại ra sao? Vệ Trăn không biết, trằn trọc trong đêm tối, lòng dạ bồn chồn không yên.
Kỳ Yến được gọi ra ngoài, bước vào căn phòng bên cạnh.
Cửa sổ mở rộng, gió đêm từ sông thổi ào ạt vào, làm cho nến trên giá đèn lung lay.
Kỳ Lão tướng quân Kỳ Triệt đứng chắp tay bên cửa sổ, bóng lưng cao lớn như một ngọn núi trầm mặc.
Nghe tiếng bước chân, Kỳ Triệt mở miệng: "Cuối cùng cũng chịu ra rồi à?"
Kỳ Yến nói: "Phụ thân đêm khuya đến đây, có chuyện gì sao?"
Kỳ Triệt quay người lại, ánh nến chiếu rọi một khuôn mặt lạnh lùng và góc cạnh sắc nét. Đại tướng quân cai quản hai mươi vạn quân mã biên giới Sở quốc, trải qua năm tháng, toát ra khí chất uyên thâm, vững như bàn thạch, chỉ cần đứng đó thôi cũng đủ khiến người khác không dám khinh thường.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Kỳ Triệt lạnh lùng nhìn hắn: "Nếu đêm nay ta không về phủ, e rằng còn không biết con đã làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802803/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.