Vân ma ma được bà phái đi truyền lời cho Thái tử, bước qua ngưỡng cửa trở về, lắc đầu với Tống thị: "Thái tử Điện hạ vẫn bận rộn chính sự, nhất thời không thể thoát thân đến gặp tiểu thư nhà chúng ta."
Tống thị tức đến run người, không ngừng cười lạnh.
Đường đường là Thái tử của một nước, vậy mà đến cuối cùng lại còn chẳng có khí khái bằng Vệ Chiêu, ít nhất Vệ Chiêu làm to bụng con gái nhà người ta còn biết gánh trách nhiệm.
Tiếng động của gia nhân thu xếp hành lý khiến Tống thị đau đầu.
Vân ma ma ra hiệu cho gia nhân lui xuống. Sau khi trong điện yên tĩnh lại, bà đi đến bên Tống thị, đặt tay lên lưng bà an ủi.
Tống thị nghiến răng: "Vệ Chiêu vì sao cứ phải ngăn cản Vệ Trăn không cho nàng hủy hôn? Chỉ cần cuộc hôn nhân này bị hủy bỏ, vị trí Thái tử phi tự nhiên sẽ thuộc về nữ nhi của ta."
Vân ma ma còn muốn an ủi vài câu, Tống thị cầm chén trà trên bàn ném mạnh xuống đất, nước nóng và mảnh vỡ b.ắ.n tung tóe, rơi vào người Vân ma ma, khiến bà giật mình.
Thấy Tống thị giận dữ khó nguôi, Vân ma ma do dự một lát, ghé tai Tống thị thì thầm: "Phu nhân còn nhớ cách làm mà nô tỳ đã nói với phu nhân trước đây không? Có thể khiến Vệ Trăn mất mặt mà phải lăn ra khỏi Vệ gia."
Tống thị ngẩng đầu: "Đương nhiên là nhớ."
"Người đàn ông đó nô tỳ đã ổn định rồi, đợi ngày mai phu nhân về nhà, có thể triệu hắn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802740/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.