Kỳ Yến nói: "Sao lại thế? Sau khi Lục Điện hạ qua đời, Quân thượng sớm đã có ý định thay đổi Thái tử. Lần này Thất Điện hạ trở về, thần là tướng lĩnh Sở quốc đương nhiên không thể chối từ trách nhiệm, đã phái một đội tinh binh đi hộ tống an toàn cho Thất Điện hạ, nhất định không để cho những kẻ có tâm địa bất chính có cơ hội."
Thái tử cười khen: "Thiếu tướng quân làm rất tốt!"
Hắn cuối cùng cũng xé bỏ lớp mặt nạ dịu dàng trên mặt, trong mắt hiện lên vẻ châm biếm, lạnh lùng liếc nhìn Vệ Trăn một cái: "Mong nàng đừng hối hận."
Hắn nói xong câu đó, liền rời khỏi đại điện.
Một khi hôn ước giữa hai người bị hủy bỏ, hắn ta nhất định sẽ ghi hận trong lòng. Điều này Vệ Trăn đã sớm đoán trước được.
Sau khi mọi người rời đi, nàng nhìn Kỳ Yến, khẽ nói: "Thật ra vừa rồi thiếu tướng quân không cần ra mặt, ta tự có cách đối phó với Thái tử." Thiếu nữ khẽ cúi đầu cảm ơn.
Kỳ Yến theo nàng đi ra ngoài: "Chẳng qua là không ưa bộ dạng của hắn thôi. Nàng cũng đừng để những lời ta vừa nói trong lòng."
Vệ Trăn lắc đầu khẽ nói: "Sao lại thế?"
Nàng không phải là tiểu thư quá đỗi e ấp, thẹn thùng đến mức sẽ mơ mộng viển vông vì mấy câu nói của hắn về việc thừa nhận hắn là gian phu của nàng, hai người vẫn lén lút tư tình, mà hiển nhiên Kỳ Yến cũng không có ý đó.
Thật ra, ngoài đêm hắn đột nhập vào khuê phòng của nàng, giữa hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802739/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.