Bốn mắt nhìn nhau, hơi thở chỉ cách nhau gang tấc, ánh mắt Vệ Trăn bất ngờ lọt vào đôi mắt hắn.
Hắn nhìn chằm chằm vào nàng: "Sao vậy?"
Vệ Trăn đưa chiếc áo choàng trong lòng cho hắn: "Ta đến trả áo cho Thiếu tướng quân. Đêm khuya sương xuống, Thiếu tướng quân đừng để bị lạnh."
Kỳ Yến đưa tay đón lấy, thân mình khẽ động, cổ áo trượt xuống, lộ ra chiếc cổ thon dài.
Vệ Trăn nhìn về phía đó, ánh mắt lập tức ngưng tụ.
Sau đó, một cảm giác tê dại khó tả len lỏi trong lòng nàng.
Nếu nói trước khoảnh khắc này, Vệ Trăn còn bán tín bán nghi về lời nói của đạo sĩ rằng "con người ở kiếp trước còn điều gì tiếc nuối chưa trọn, thì sẽ mượn giấc mơ mà đến", thì khi nhìn thấy nốt ruồi này, Vệ Trăn không còn tìm được lý do nào để biện minh cho những cơn ác mộng thường xuyên gần đây của mình nữa.
Lửa trại lung lay, phác họa đường nét sắc sảo của yết hầu thiếu niên, dưới cái nhìn chăm chú của nàng, yết hầu hắn khẽ chuyển động.
Tim Vệ Trăn đập nhanh hơn một nhịp, nàng ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt sâu thẳm từ trên cao nhìn xuống của hắn.
"Đang nhìn gì vậy?" Giọng thiếu niên trầm hơn trước không biết bao nhiêu. Đôi mắt đen như mực trong bóng tối hiện ra một luồng sáng độc đáo, lặng lẽ dò xét nàng.
Đối mặt không nói lời nào, chỉ còn lại tiếng thở phập phồng.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802703/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.