Vệ Trăn trong mơ không hiểu đó là ý gì, chỉ lo lắng rằng chuyện ám sát đêm đó đã bị hắn phát hiện.
Nhưng Vệ Trăn hiện tại biết, hắn nói như vậy, rõ ràng là sẽ giúp nàng che giấu sự việc.
Cảnh Khắc của kiếp trước đã không thể tỉnh lại, vụ án Lục Điện hạ bị ám sát chỉ được quy kết cho hai thích khách khác đêm đó, rồi nhẹ nhàng cho qua.
Hắn kín đáo giúp nàng, xử lý mọi chuyện sạch sẽ cho nàng, bao gồm cả Cảnh Khắc, nhưng nàng lại không hề hay biết.
Vệ Trăn nhớ lại hôm qua, hắn đã không đổi sắc mặt giúp nàng làm chứng gian trước bao nhiêu người, không phải vì nàng đặc biệt với hắn, mà chỉ vì hắn cảm thấy chuyện này không phải lỗi của nàng nên mới ra mặt giúp.
Thiếu niên ấy tự có một lòng chân thành, một trái tim nồng nhiệt, người như vậy xứng đáng là vầng trăng trên trời, được muôn sao vây quanh.
Và khi những lời nói của hắn vừa dứt, trong lòng Vệ Trăn cũng đã có một đáp án.
Giấc mơ đó có lẽ không phải là giấc mơ tiên tri, mà giống như kiếp trước hơn.
Vậy thì, kiếp trước của nàng còn xảy ra chuyện gì nữa? "Nàng ngủ trước đi, ta sẽ canh ở đây, có lẽ ban đêm sẽ có thị vệ tìm thấy chúng ta." Thiếu niên nói.
Lửa trại bập bùng sáng, những đốm lửa tí tách nhảy múa, trong lòng Vệ Trăn bị chuyện giấc mơ quấn lấy, hai tay ôm đầu gối, nhẹ nhàng gối đầu lên đầu gối, khẽ nhắm mắt lại.
Giọt mưa rơi xuống giữa đám cỏ, lất phất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802702/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.