Cảnh Khắc dẫu quyền thế lớn, nhưng đây là Chương Hoa ly cung, tiệc cung do Thái tử hoàn toàn phụ trách, bên ngoài đều là người của Thái tử, tay của Cảnh Khắc dù thế nào cũng không thể vươn tới đây.
Hắn làm sao có bản lĩnh làm được như vậy? Tư tưởng của Vệ Trăn rối như tơ vò, nàng hỏi: "Trên cung yến, khắp mọi nơi đều có cung nhân canh gác, chẳng lẽ không có cung nhân nào chứng kiến ai đã đến noãn điện sao?"
Đêm qua Vệ Trăn rời khỏi tiệc, là một thị nữ chỉ đường cho nàng, nói có thể đến nơi này nghỉ ngơi thay y phục.
"Có." Kỳ Yến nói: "Đêm qua hình như có một cung nữ tên Nguyệt Oanh, trực gác gần noãn điện này."
Đúng lúc đó, ngoài điện vang lên một tiếng bước chân dồn dập.
"Thiếu tướng quân!"
Hai người cùng nhìn ra ngoài cửa.
Thị vệ kia sắc mặt hoảng hốt đứng ngoài điện, mồ hôi lạnh chảy đầy đầu.
"Sao vậy?" Kỳ Yến hỏi.
"Thiếu… thiếu tướng quân, cung nữ mà thuộc hạ đi tìm, đã được phát hiện c.h.ế.t đuối trong giếng."
Kỳ Yến sắc mặt trầm xuống: "Đưa ta đi xem."
**
Tong trì uyển, vài binh lính vây quanh một cái giếng hoang.
Khi Vệ Trăn và Kỳ Yến đến, t.h.i t.h.ể nữ nhân đó vừa được vớt lên. Thi thể đã bị ngâm nước đến sưng phù, trên người có thể thấy vết thắt và vết lở loét, tình trạng t.h.ả.m khốc, nhìn vào mà kinh hãi.
Một cơn buồn nôn dâng lên trong bụng Vệ Trăn, nàng quay lưng lại, thân hình chao đảo, nắm chặt lấy tay áo người bên cạnh.
Kỳ Yến đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802689/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.