Nghe Xuân Sinh nói hôm nay mình không đi làm, bên ngoài thì vô cảm nhưng thật ra trong lòng hắn rất vui, bởi vì trong lòng Xuân Sinh, hắn còn quan trọng hơn cả việc kiếm tiền.
Hắn không nhận ra rằng mình đang hạnh phúc với một thứ tầm thường nhỏ nhặt nhất.
Một số người nói rằng tình yêu xuất hiện rất im lặng, có thể không có những hành động, cử chỉ hoành tráng như người ta thường tưởng tượng. Nó có thể là một con đom đóm nhỏ đậu lên vai đối phương, cũng có thể là ánh sáng vàng rực rỡ rơi trên vai chẳng hạn, trong một giây ấy, ngay cả bóng râm dày đặc cũng có thể đẹp hơn cả trăm lần cầu vòng.
Đối với người đàn ông mà nói, "im hơi lặng tiếng" của hắn là ngay trên vỉa hè, bên cạnh con đường tấp nập xe cộ, Xuân Sinh lấy ly sữa đậu nành hắn đã uống xong ném vào thùng rác, rồi quay lại nhìn hắn với vẻ mặt buồn bã, "Vãn Vãn, anh còn đau đầu không? Sau khi ăn sáng xong không thể uống thuốc ngay lập tức mà phải chờ một lúc nữa mới có thể uống. "
Người đàn ông im lặng nhìn cậu, nhìn đôi môi cứ mở ra đóng vào của cậu, nhìn đầu lưỡi đỏ thẩm thoắt ẩn thoắt hiện ở giữa hàm răng trắng tinh.
Hắn khẽ liếm môi không nói gì.
Xuân Sinh đang nghĩ đến việc mua quần lót cho hắn, nên bọn họ đi đến cửa hàng gần đó, những hộp quần lót được sắp xếp gọn gàng trên kệ, được sắp xếp theo kích cỡ từ lớn đến nhỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-sinh/2932860/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.