Ngoài đường Tây Giác có một quán cháo đã mở hơn hai mươi năm, thực đơn được dán lên tường bằng chữ đỏ và vàng, đồ ăn mặn ngọt được viết khắp tờ thực đơn.
Xuân Sinh thích ăn cháo ngọt, như cháo bí ngô, cháo nếp táo đỏ, cháo đậu đỏ, cháo đậu đen, v.v...., nhưng cậu không biết Vãn Vãn có thích giống cậu không. Nhưng cậu nhớ khi nãy Vãn Vãn nói cứ mua loại cháo mà cậu thích, nghĩ đến đây, Xuân Sinh không cần nhìn thực đơn, gọi cháo đậu đen và cháo bí ngô.
Cậu cẩn thẩn mang hai bát cháo về nhà mà không làm đổ giọt nào, khi về đến nhà, mở nắp ra thì cháo vẫn còn nóng hổi.
Phần cháo bí ngô quá nhiều nên hắn ăn được một nửa liền không ăn nổi nữa nên đem phần còn lại đưa cho Xuân Sinh.
Cậu không ghét bỏ đồ ăn thừa của người đàn ông, còn vui vẻ ăn hai phần cháo ngọt có vị khác nhau, khi đi vứt rác nụ cười vẫn còn vươn trên miệng cậu.
Đối với Xuân Sinh, trong cuộc sống hằng ngày cậu chỉ làm có hai việc, đó chính là đi làm kiếm tiền và đi ngủ.
Ngoài ra cậu không có bất kỳ hoạt động giải trí nào, không có TV để xem, không có nhạc để nghe, không có người nói chuyện cùng, vậy nên nếu cậu không đi làm hoặc là không ngủ thì cậu chỉ ở nhà giống như con robot bị mất chương trình, cậu không biết mình nên làm gì.
Người đàn ông sau khi ăn sáng thì tinh thần đã tốt lên rất nhiều, lúc này hắn đang ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-sinh/2932859/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.