05
Đêm đó, ta mơ thấy ác mộng suốt cả đêm.
Trong mơ, dường như vang lên tiếng “cốc cốc” của mõ gỗ.
Tỉnh dậy thì trời đã muộn, ánh nắng chiếu rọi qua cửa sổ, chói chang rực rỡ.
Ta vừa vén chăn lên, Yên Hồng đã nhăn mũi, cau mày nói:
“Hôi c.h.ế.t đi được, đồ lợn ngu.”
Muội muội không biết đã tự mặc quần áo từ lúc nào, đang đứng bên giường.
Nàng chống nạnh, mắng Yên Hồng:
“Tỷ tỷ ta thơm lắm, ngươi mới là con lợn hôi!”
Yên Hồng nhìn muội muội, lại nhìn ta.
Nàng nhướng mày, nói:
“Hai ngươi rõ ràng là ruột thịt, đúng không? Khuôn mặt giống nhau như đúc thế kia.”
“Thụy Hương, ngươi thật đáng thương. Làm nha hoàn cho chính muội muội ruột của mình.”
Muội muội trừng mắt dữ dằn nhìn nàng:
“Ngươi mới đáng thương!”
Yên Hồng lại chẳng buồn để ý, chỉ cười cười rồi đi ra ngoài.
Ta nắm tay muội muội, cùng đến thăm phu nhân.
Bà nằm trên giường, đôi môi tái nhợt, hơi thở mong manh như sợi khói.
Muội muội kiễng chân, bước đến gần, đưa bàn tay nhỏ bé chạm vào trán phu nhân.
Sau đó, nàng lại sờ lên trán mình.
Nàng nghiêng đầu suy nghĩ một lát, rồi bò lên mép giường, cúi người xuống gần phu nhân.
Ta vội kéo nàng lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-quang-cuoi-cung-cung-den/3743815/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.