Tề Tiêu có việc tới tìm thái tử, vừa lúc nhìn thấy Từ Khởi Lệ đỏ bừng cả mặt, quẫn bách chạy ra khỏi phòng. Trong lòng Tề Tiêu không khỏi nghi hoặc. 
"Điện hạ", Tề Tiêu nhẹ gõ cửa phòng, gọi thái tử mấy lần. 
Thái tử nghe tiếng thì đứng dậy đi mở cửa, "A Tiêu, sao nàng lại tới đây? Có chuyện gì sao?" 
"Mấy ngày trước nô tỳ bị ám sát, may mắn được Tương Đông vương cứu giúp, còn chưa tự mình đáp tạ cho nên ngày mai nô tỳ muốn qua phủ để tự mình đáp tạ. Nhưng nô tỳ là nữ quyến, có hơi bất tiện, cho nên muốn mời điện hạ cùng đi", Tề Tiêu nghĩ đến ước hẹn năm ngày với Tiêu Dương nên tìm một cái cớ. 
"Được, ta biết rồi, ngày mai ta mang chút tạ lễ, đi tới đó với nàng", thái tử nhàn nhạt trả lời. 
Tề Tiêu thấy tâm trạng thái tử không được tốt lắm, lại thoáng nhìn bầu rượu trên bàn, mở miệng hỏi: "Điện hạ uống rượu sao? Có chuyện gì xảy ra vậy?" 
"Không có, rượu là do Khởi Lệ mang tới.", nói rồi thái tử đi trở về bàn, cầm bầu rượu lên, đổ hết rượu xuống mặt đất. 
Tề Tiêu nhìn thấy hành động này của thái tử thì càng thêm nghi hoặc, "Điện hạ, người đây là?" 
Thái tử xoay người thấp giọng nói, "Trong rượu có bỏ thứ khác". 
Tề Tiêu nghe vậy trong nháy mắt hiểu ra, hơi lo lắng hỏi, "Điện hạ có sao không?" 
"Không sao", thái tử gác tay đi tới cửa, mặc cho gió lạnh thổi ở trên mặt của y, "Một ngày nào đó, liệu A Tiêu có đối xử với ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-phuong-yet/501429/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.