Kiếp trước khi mẫu thân qua đời, Lục Minh Ngọc giữ đạo hiếu ba năm, saukhi mãn tang nàng cũng hiếm khi ra cửa, đến mười ba mười bốntuổi mới bắt đầu ra ngoài nhiều, nhưng cũng chưa từng chạm mặt với Sở Hành thốnglĩnh quân đội kinh thành lần nào. Trong ấn tượngcủa nàng, lần đầu tiênnàng gặp Sở Hành là vào ngày kính trà sau tân hôn.Lúc đó trên mặt SởHành có một vết sẹo lớn dài chừng hai tấc, âm trầm nghiêm nghị làm chongười khác sợ hãi, lại còn thiếu mất một cánh tay, ống tay áo trốngrỗng,ngồi nghiêm chỉnh, Lục Minh Ngọc chỉ liếc mắt một cái đã sợ đến mức vội vàng cúi thấp đầu, không dám nhìn lại lần nữa.
Lục Minh Ngọc sợ hãi người anh chồng này, nhưng Sở Tùy lại rất kínhtrọng đường huynh của mình,biết nàng sợ hãi, Sở Tùy kể cho nàng nghenhiều chuyện của Sở Hành. Ví dụ như mười sáu tuổi Sở Hành đã ra trậngiết địch,mắt trái bị thương, chỉ có thể nhìn thấy đồ vật trong vòng bathước trở lại,nhưng bí mật nàychỉ có nam nhân Sở gia mới biết, Sở Tùytin tưởng nàng mới nói cho nàng nghe, kêu nàng phải giữ kín như bưng. Sở Tùy lại kể, năm Sở Hành mười 19 tuổi đã đi viễn chinh đến tận Liêu Đông xa xôi, chiến sự nơi đó vô cùng ác liệt, cuối cùng phải cam chịu mất đi một cánh tay mới có thể lấy ít địch nhiều, giành lấy chiến thắng, cũngbắt được đại tướng của người Hồ,vết sẹo trên mặt cũng do cuộc chiến nàylưu lại.
Đơn giản mà nói, mỗi vết thương trên người Sở Hành đều chứa đựng một câu chuyện đầy đáng kính.
Sau khi Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-noan-huong-nung/9573/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.