Editor: Tapu
Lục Minh Ngọc đứng trước cửa sổ tịnh phòng, yên lặng cầm phong bao đỏ lên lắc nhẹ một cái, bên trong thứ gì đó liền rơi vào trong lòng bàn tay nàng.
Là một chiếc kim quả tử sáng chói bằng vàng ròng, kích thước cũng giống với các kim quả tử bình thường khác, khoảng bằng nữa lòng bàn tay của Lục Minh Ngọc, nhưng chiếc kim quả tử này được khắc thành một chú Tiểu Mã câu, thân mình mập mạp trơn trượt bóng loáng, bốn chiếc vó ngựa cố ý khắc thật tròn, dáng điệu thơ ngây khả ái. Đuôi ngựa cùng dúm lông mao trên đầu Tiểu Mã câu chạm trổ rất giống nhau hơi uốn cong lên, vô cùng tinh tế, giống như đang vũ động theo chiều gió, đáng yêu nhất là cặp lỗ tai tròn trịa, còn có đôi mắt đen lúng liếng cùng lỗ mũi tròn trịa như các bé nhi đồng, thoạt nhìn như đang cười.
Lục Minh Ngọc là đại cô nương, nhưng đại cô nương cũng thích các vật nhỏ đáng yêu, Lục Minh Ngọc nâng tiểu kim mã lên, ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu vào, tiểu kim mã lòe lòe sáng, tựa như tiểu thần mã của thiên đình thất lạc hạ phàm, Lục Minh Ngọc nhìn đến tâm cũng mềm mại.
Đây là lễ vật năm nay nàng cảm thấy hợp ý nhất, ngoại công tặng đại kim cá chép, tổ phụ đưa đại kim nguyên bảo, phụ thân đưa hộp trang sức bằng vàng, Hoàng thượng thưởng một chiếc vòng cổ cũng bằng vàng, cộng lại cũng không bằng chú kim mã câu nho nhỏ nàng thích nhất này. Đem phong bao hồng của Sở Tùy bỏ trên cửa sổ, Lục Minh Ngọc xoay qua chỗ khác, lưng dựa vào cửa sổ, cúi đầu thưởng thức.
Nàng thích, nhưng cái thích này chậm rãi bị nghi hoặc thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-noan-huong-nung/3100738/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.