🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đã là cuối mùa thu, mấy ngày trước trời đã có chút trở lạnh, giống như là đã vào đông.

Vệ Tú hiện tại mặc y phục bằng lông cừu màu tuyết trắng phối với một cây trâm ngọc trên búi tóc của nàng, cảm giác thanh quý lại rất hàm xúc, mi mục như họa. Nàng quay đầu nhìn Bộc Dương, trong mắt tràn đầy lòng tham khó hiểu, đôi môi nàng khẽ mở ra.

"Điện hạ nói là Đại Vương bắt đầu thoát dĩnh(1)?"

(1): đưa tay lên, ẩn dụ ám chỉ là một người thể hiện toàn bộ khả năng.

Cây cối trên núi đều đã trơ trụi lá, không còn như lần đầu nhìn thấy, dào dạt sức sống. Nhìn khắp chung quanh có chút thoáng đãng, rộng lớn, lá đỏ hoa vàng bật lên hương sắc của mùa thu mênh mông bát ngát.

Vệ Tú vừa dứt lời thì một chiếc lá rơi xuống, nàng theo bản năng muốn đưa tay đón lấy, Bộc Dương đã vương tay nhanh hơn nàng đón lấy chiếc lá đó. Lá vàng rơi xuống nhưng từ màu sắc đó vẫn còn có thể thấy chút sự sống.

Vệ Tú nở nụ cười nhẹ. Nụ cười này của nàng rơi vào trong ánh mắt của Bộc Dương thật sự đẹp đến nao lòng, có thể khiến người khác quên mọi ưu phiền. Trong lòng Bộc Dương có chút xao động, nàng âm thầm tán thưởng: Tiên sinh của ta quả nhiên cực kì xinh đẹp.

May mắn là nàng vẫn còn tự chủ, giữ trong lòng là được, không cần phải thể hiện ra ngoài. Vì vậy, thần thái Bộc Dương vẫn tự nhiên như trước, thu tay lại, thuận tiện bỏ luôn chiếc lá đang cầm trên tay vào

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-nhu-cuu/1767130/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.