Tấn Vương hồi phủ, nghĩ tới nghĩ lui cũng không dám cho người ra ngoài thám thính tin tức. Còn những vị quan thuộc cấp của hắn, vì sợ đạo chiếu thư kia cũng không dám tùy tiện tới cửa gặp. 
Vì thế, Tấn Vương đương nhiên không biết được việc hắn chịu khiển trách ở cửa thành đã truyền ra ngoài. Có không ít người suy đoán hành động này của Hoàng đế là đánh thẳng vào mặt Tấn Vương, vậy thì hắn có phải đã thất sủng hay không? Nhưng nhiều người cũng như Tấn Vương suy nghĩ, hắn tuy khống chế không tốt, không thể giải quyết được tình trạng nạn tai nhưng cũng không làm ra đại loạn, không thể vì một chuyện này mà phủ nhận hết khả năng của hắn. Huống chi, bệ hạ phái Kinh Vương đi rõ ràng là giúp Tấn Vương kết thúc chuyện này. 
Một mặt có vẻ như bệ hạ chán ghét Tấn Vương, ở trước mặt dân hủy đi thể diện của hắn, một mặt thì ngài vẫn trân trọng Tấn Vương, giúp hắn giải quyết. Trong nhất thời, trong ngoài triều đình đều không biết được cuối cùng trong lòng Hoàng đế là đang nghĩ như thế nào. 
Triệu Vương vừa nghe Tấn Vương có thể thất thế liền rất cao hứng. Hắn phái Ngự Sử dâng sớ công kích Tấn Vương chẩn tai bằng cách thức ác độc, khiến cho mấy trăm quân binh đứng giữa lằn ranh cái chết, may mà có Đại Lý Tự khanh Trương Đạo Chi nhìn ra được, ngăn chặn đúng lúc. Nếu không, lũ đến bất ngờ đã mất đi mấy trăm mạng người. Đồng thời, Triệu Vương cũng tích cực phái người liên lạc Trương Đạo Chi, muốn lấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-nhu-cuu/1767129/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.