Nhiều nhất cũng chỉ sai người truyền một câu khẩu tín.
“Không giống nhau. Chúng ta đã định ngày thành hôn, viết một phong thư cũng không phải chuyện lớn.”
Ta cũng không viết nhiều, chỉ vỏn vẹn hai câu.
Thành thân là chuyện của hai người, ta không muốn Lý Hành Trạm lúc nào cũng nhường nhịn ta.
Ta đã biết hắn trân trọng ta như châu như ngọc, thì không nên tùy ý phung phí tấm chân tình ấy.
Một canh giờ sau, tiểu tư mang thư trở về, trong tay bưng một nắm kim qua tử, đến lắc cũng không dám lắc.
“Tiểu nhân đi đưa thư, môn phòng mời vào trong. Chẳng bao lâu thế t.ử gia đã chạy tới, biết tiểu thư viết thư cho ngài ấy thì mừng rỡ không thôi. Đọc xong thư, ngài ấy đích thân thưởng cho tiểu nhân một nắm kim qua tử, nói là vì vui, bảo tiểu nhân về chia cho các tỷ tỷ trong viện, ai nấy đều dính chút hỉ khí…”
“Nếu là ngài ấy cho các ngươi, thì đó là phần của các ngươi. Thải Nguyệt, ngươi mang đi chia cho mọi người, cho hắn nhiều hơn một chút.”
Tiểu tư kích động vô cùng.
“Ta nhớ trong nhà ngươi, mẫu thân bệnh nặng nằm liệt giường, phụ thân lại đã cao tuổi, không làm được việc nặng. Ngươi cầm số tiền này, chăm lo cuộc sống cho tốt.”
Hắn vội vàng quỳ xuống dập đầu, nước mắt nước mũi giàn giụa:
“Đa tạ tiểu thư ân đức lớn lao.”
Tiểu tư này rất biết điều, hiểu rằng nhận nhiều tiền như vậy không thể nuốt riêng.
Lại còn hiếu thuận, một mình nuôi dưỡng song thân, không một lời oán thán.
Chuyện trong nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-nhat-lai/5067413/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.