Chỉ vì không đỗ cử mà treo cổ tự vẫn.
“Ân nhân của ngươi, tên là gì?”
“Hắn tên Trịnh Hoài Ân, nghe nói cái tên ấy là Trịnh thẩm bỏ ra năm đồng tiền mời người đặt cho.”
Nhìn vẻ mặt ngưỡng mộ của nàng, ta khẽ cười.
“Ngươi… có muốn có một cái tên của riêng mình không?”
Nàng có chút ngại ngùng.
“Nô tỳ thân phận thấp hèn, nào xứng có tên. Ở nhà cũng chỉ bị gọi là Cẩu Nhi, Cẩu Nhi. Nay có thể theo bên tiểu thư đã như mộng rồi.”
Ta nắm tay nàng, trong lòng thầm hứa.
Nếu trong chuyện này còn ẩn tình,
kiếp này, ta nhất định sẽ để ân nhân của ngươi sống tiếp.
08
Ngày hôm sau, vào giờ ngọ, có nha hoàn đến bẩm báo.
“Đại tiểu thư, Vương phủ sai người truyền tin, nói rằng bát tự của tiểu thư và thế t.ử gia vô cùng tương hợp, đại cát đại lợi. Nghe nói bát tự này còn do Quốc sư đích thân hợp nữa ạ!”
Nha hoàn dâng lên một chiếc hộp.
“Đây là phê ngữ, Quốc sư đại nhân căn dặn chỉ cho một mình tiểu thư xem.”
Ta mở tờ giấy ra, phía trên chỉ viết vỏn vẹn bốn câu:
Thiên định lương duyên vô bán sai,
Khuyết nhất tắc nan phó viên mãn.
Tiền trần hữu hám kim trùng tục,
Thử sinh chấp thủ cộng vinh hoa.
Ta lập tức gấp tờ giấy lại.
“Được rồi, ngươi đi hồi bẩm với a nương, mọi việc cứ để người định đoạt.”
Nắm chặt tờ giấy trong tay, ta bước vội về phòng, đóng cửa lại.
Thải Nguyệt bị chặn ngoài cửa:
“Tiểu thư, người không sao chứ?”
“Không sao, ngươi đi làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-nhat-lai/5067412/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.