XUÂN MUỘN – 28
Mưa. Chào đón họ là cơn mưa của Bình Nam, mưa như trút nước, như muốn làm đổ sập cả thế giới. Hai người bắt taxi từ ga tàu cao tốc về nhà, may mắn là vẫn bắt được xe, người lái xe dường như cũng không thích thời tiết này, vừa khởi động xe vừa lẩm bẩm: “Ôi trời, thật là, cứ đến mùa xuân là thời tiết Bình Nam lại tệ vô cùng, ngày nào cũng mưa.” Tưởng Vọng Thư khẽ động lòng, cô nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, tầm nhìn cô mờ mịt không nhìn thấy được gì vì cơn mưa như trút nước đã làm lu mờ đi mọi thứ bên ngoài, cũng không biết có cây nào mới mọc chồi non không. Mùa xuân thật sự đã đến rồi sao? Cô có chút do dự. Trong xe thì không bị dính mưa nhưng lúc xuống xe thì phải đi lấy vali, Tưởng Kỵ đưa ô cho Tưởng Vọng Thư để cô cầm ô đi vào trước, còn anh thì dầm mưa đi lấy vali xuống, Tưởng Vọng Thư nhíu mày đi theo, giơ ô lên che cho anh nhưng ô quá nhỏ, mưa lại quá lớn nên cả hai người đều bị ướt. Tưởng Vọng Thư để quên dép bông trên lầu, cô sợ giày ướt làm bẩn nhà nên cúi xuống cởi giày và vớ ở cửa rồi bước vào nhà bằng chân trần. Tưởng Kỵ mang vali xuống, quay đầu lại thấy cô đang đi chân trần trên sàn nhà lạnh lẽo thì anh thở dài, dứt khoát đuổi cô đi tắm: “Nguyệt Lượng, đi tắm trước đi, đừng để bị cảm.” Nhà vệ sinh chỉ có một cái nên hai người không thể tắm cùng nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-muon-ky-hua/5198501/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.