Ta giấu một con d.a.o trên người. 
Trên đường trở về, ta đã khống chế Trương Vân Hoài trên xe ngựa. 
Hắn rất bất ngờ, không dám tin: "Tiểu Xuân, ta không tin ngươi thật sự muốn g i ế t ta." 
Nói xong, d.a.o của ta đã cắt vào cổ hắn, m.á.u chảy đầm đìa. 
Hắn thở dài, nói: "Hôn ước mà cha ngươi định cho ngươi, là hắn sao?" 
"Nhị công tử, đến hôm nay, ta mới hiểu ra một chuyện." 
"Chuyện gì?" 
"Người với người giống nhau nhưng cũng không giống nhau." 
Hắn không hiểu, ta lạnh lùng nói: "Người sinh ra trên mây, quang phong tịnh nguyệt, đừng bao giờ mong họ hiểu được thứ cắm rễ trong đất, bởi vì thứ đen tối họ nhìn thấy sẽ không bao giờ dính vào người họ nên họ mới bình tĩnh, mới tự chủ, tự cho mình là công lý của thiên hạ." 
"Ngài là trăng trên trời, ta là bùn dưới đất, điểm duy nhất giống nhau giữa chúng ta là đều cảm thấy thương hại lẫn nhau, thật đáng khinh và nực cười." 
Ta cướp xe ngựa của hắn, đá hắn xuống. 
Sau đó chạy trốn, ẩn núp trong một nghĩa trang hoang vu, gặp lại Cẩu Nhi. 
Đêm khuya thanh vắng, nghĩa trang đầy ma trơi, âm u đáng sợ. 
Để tránh bị truy đuổi, bọn ta nằm trong quan tài, ngủ cùng với xác c h ế t. 
Cẩu Nhi ra hiệu hỏi ta có dự định gì. 
Ta đưa hết đồ giá trị trên người cho hắn, bảo hắn rời khỏi kinh đô, tự tìm một nơi để kiếm sống. 
Ba ngày sau, Nguy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-lai-trieu-trieu/3576027/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.