Trương Vân Hoài không thuyết phục được ta. 
Hắn giam lỏng ta. 
Hắn quả là một nhân vật lợi hại, không ngại đắc tội Trung Dũng hầu, cùng cha mình là Trương ngự sử tham tấu An Hoài Cẩn trước mặt bệ hạ. 
An Hoài Cẩn bị giáng chức làm quan ở ngoài kinh đô. 
Dưới sự can thiệp của hắn, Đô quan phủ doãn chủ thẩm, nhanh chóng định tội Nguy Đông Hà. 
Dù sao thì vẫn phải tiến hành theo thủ tục. 
Hắn dẫn ta, cùng quan chủ thẩm đi theo, đến lao ngục gặp Nguy Đông Hà. 
Ta và Nguy Đông Hà lớn lên cùng nhau từ nhỏ, nhà ta mở tiệm gạo, nhà hắn bán thịt. 
Mẹ ta mất sớm, lúc Tôn Đại Quý bận rộn kiếm sống không để ý đến ta, ta thường ở nhà hắn, cùng hắn gặm xương heo. 
Cha hắn trông dữ tợn nhưng mỗi lần nhìn thấy ta đều cười ngây ngô—— 
"Tiểu Xuân đến rồi, đến đây, ăn nhiều thịt vào, con gái mũm mĩm mới đẹp." 
Ông còn nói, sau này lớn lên gả Đông Hà nhà ta làm vợ nhé? 
Mắt ta đảo quanh giữa ông và Nguy Đông Hà, nói lí nhí: "Không, cha cháu nói Nguy Đông Hà lớn lên sẽ xấu như cha." 
Cha hắn lập tức có chút ngượng ngùng. 
Lúc nhỏ không biết giữ chừng mực, sau này Nguy Đông Hà lớn lên, cũng không giống cha hắn. 
Hắn luôn đi theo sau ta, chỉ nghe theo ta. 
Ta cũng quen có hắn bên cạnh, hình bóng không rời. 
Nhưng chàng thiếu niên trước mắt ta, bị xiềng xích trói chặt, toàn thân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-lai-trieu-trieu/3576026/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.