🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau Tết Nguyên tiêu, Tưởng Đình đến phủ Ngự sử một lần.



Hắn và Trương Ngạn Lễ chơi cờ, Trương Phục biết được, liền đặc biệt trang điểm rồi đến xem cờ.



Bàn cuối cùng, trở thành sân nhà của Trương Phục và Trương Ngạn Lễ.



Tất cả mọi người có mặt, ánh mắt đều đổ dồn vào bàn cờ, chỉ có Tưởng thế tử, cười cười cợt cợt ngồi bên cạnh thưởng trà, cuối cùng ngửa người ra sau, vẫy tay gọi ta lại.



Hắn thì thầm bên tai ta.



Ta cắn môi, cũng ghé sát vào tai hắn nói gì đó.



Tưởng thế tử liền cười sảng khoái, tùy ý xoay xoay tách trà trên bàn, híp mắt lại.



Đêm khuya ba ngày sau, hắn trèo tường vào phủ Ngự sử.



Tưởng thế tử không thiếu nữ nhân nhưng trộm hương trộm ngọc, luôn được người ta thích hơn.



Nửa đêm, chúng ta hẹn nhau ở gác lửng bí mật nhất ở Tây khố viện, nơi đó thường chất đồ linh tinh, không ai đến.



Ta đã dọn dẹp phòng trong một lượt, cũng coi như sạch sẽ.



Trên bàn chỉ thắp một ngọn đèn dầu, rất tối.



Phủ Ngự sử lớn như vậy, sẽ không ai để ý đến một góc nhỏ như thế này.



Tưởng Đình ôm ta vào lòng, ta vòng tay qua eo hắn, ngẩng đầu nhìn hắn, hỏi hắn sau này có cưới ta không.



Hắn nhìn ta, khóe miệng cong lên, ngón tay lướt qua môi ta: "Tiểu Xuân, ta sẽ không lừa ngươi, sau này ta có thể nạp ngươi làm thiếp, cưới làm chính thê thì tuyệt đối không thể, nếu ngươi hối hận, vẫn còn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-lai-trieu-trieu/3576021/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.