Tết sắp đến, Tôn Đại Quý chuẩn bị quà Tết, đưa cho Triệu huyện lệnh xong thì đưa cho Trần viên ngoại, đưa xong cho Trần viên ngoại thì đưa cho Tào viên ngoại... 
Thậm chí còn chuẩn bị hẳn một xe cho Triệu Gia Nam, đủ loại gạo, dầu, lương thực, chất thành từng bao mà mang lên. 
Ta biết, ông vẫn chưa từ bỏ ý định gả tỷ tỷ cho Triệu Gia Nam. 
Quả nhiên, ông nói với ta: "Phần của Triệu Tam, lát nữa con và người làm trong tiệm cùng đi đưa, tiện thể xin lỗi hắn." 
"Xin lỗi cái gì? Con không chấp nhận lời xin lỗi của hắn." 
"... Để con xin lỗi hắn! Lần trước con đã cáo trạng hắn ở nha môn, phải xin lỗi cho tử tế." 
"Sao hắn không xin lỗi con! Hắn còn nói hắn là cha con cơ!" 
"... Sau này khi tỷ con gả cho hắn, hắn sẽ là anh rể của con, anh cả như cha, nói thế cũng không sai." 
"Trời ơi, Tôn Đại Quý, cha đến liêm sỉ cũng không cần nữa rồi!" 
"Người làm ăn cần gì liêm sỉ, chẳng phải con còn nói muốn tiếp quản tiệm gạo nhà ta sao, phải biết uốn mình tùy thời, xử sự hợp lý, mới có thể kiếm tiền từ tứ phương chứ, hiểu không?" 
"Hừ, đừng có nói linh tinh, dù sao thì con cũng không đi." 
"Cha cho con tiền." 
"Hừ, đừng có nói linh tinh, quân tử yêu tiền phải có đạo đức... Cha cho bao nhiêu?" 
Nửa canh giờ sau, ta và người làm ở tiệm gạo đứng trước một ngôi nhà ở ngoại ô phía đông thành. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-lai-trieu-trieu/3576010/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.