“Gì cơ? Lập tức rời đi ngay?” Trầm Doanh Thu kinh ngạc hỏi: “Nhưng nhị ca còn đang trong tình trạng hôn mê bất tỉnh, ngươi bảo chúng ta trốn tới nơi nào chứ?”
Lý Tịch Trì nhíu mày giải thích: “Ta có một biệt quán nằm tuốt sâu giữa vùng núi ngoài ngoại thành, hai ba năm nay không ai sử dụng nên rất ít người biết. Trịnh quản gia đã thu dọn sắp xếp và tu sửa đâu vào đấy, đợi lát nữa lợi dụng bóng đêm ngươi mang theo Trịnh Trường Cát tạm thời trốn tránh tại đó. Tối mai, ta cùng Yến Nhiễm phải tiến cung diện thánh.”
“Vào cung?” Trầm Doanh Thu giật mình cả kinh, sắc mặt sa sầm xuống: “Hoàng đế nhận được mật báo rồi?”
“Hiện giờ vẫn chưa dám chắc.” Yến Nhiễm lắc đầu phủ nhận: “Y chỉ ra lệnh cho ta tới gặp vị Hồ phi kia nhưng không loại trừ khả năng y muốn viện cớ lục soát Vương phủ.”
“Này…” Trầm Doanh Thu nhất thời nghẹn họng, cắn răng nói: “Ta đã làm liên lụy đến các ngươi!”
“Đừng quá lo lắng, ta và Yến Nhiễm chắc chắn sẽ không xảy ra gì chuyện bất trắc.” Lý Tịch Trì vỗ vỗ vai hắn trấn tĩnh: “Sự việc cấp bách đừng nên dùng dằng chậm trễ mất thời gian. Xe ngựa đã đợi sẵn trước hẻm Tây Môn, ta sẽ phân phó mấy gã tiểu tư nhanh chóng khiêng Trịnh Trường Cát qua.”
Trầm Doanh Thu khẽ liếc mắt quan sát người vẫn nằm mê man trên giường, bất đắc dĩ gật đầu chấp thuận.
Bọc hành lí đơn sơ nằm vạ vật trên chiếc ghế ở gian ngoài từ hôm bữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-lai-ho-thuy-luc-nhu-lam/1871885/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.