Trong đêm, tiếng ếch nhái kêu râm ran, Thanh môn bí mật nghênh đón khách quý.
Ánh nến yếu ớt trong thư phòng đã cũ nát.
"Xuân Hương công tử đang ở Thanh môn?" Tiếng nam nhân trầm thấp vang lên.
"Là ai nói.." Triệu Anh Phù lắp bắp, sau đó tức giận nói: "Nghĩ tới đệ tử Thanh môn vốn đơn thuần, được đại nhân để mắt tới, Xuân Hương công tử đúng là đang tĩnh dưỡng tại đây, nhưng hắn cùng đại nhân không quan hệ.."
"Như thế nào không quan hệ? Vân gia trang từng giao nộp danh sách Huyết Ưng, làm hại chúng ta mất bao công sức che dấu."
"Chẳng lẽ đại nhân muốn giết Xuân Hương công tử?"
"Muốn giết Phó Lâm Xuân, dễ vậy sao? Hai năm qua, một số tên Huyết ưng trong triều, đã bị chúng ta kiểm soát, công lao này chính là ta.." Những lời nói sau đó, giống như tự nói với chính mình. Một lát sau, nam nhân kia lại nói: "Mấy ngày nữa cỏ Kỳ Lân mới thu hoạch xong?"
"Phải hai ngày.."
"Tận hai ngày? Các ngươi làm việc kiểu gì đấy?"
Triệu Anh Phù có chút bất bình. "Kỳ Lân cỏ có độc, chúng ta có thể trong thời gian ngắn thu thập xong, mài thành bụi phấn, đã là phi thường khổ cực, đại nhân nên tăng giá mới phải!"
"Ha ha, nói cho cùng cũng chỉ vì tiền?" Bịch một tiếng, một túi nặng bị ném trên mặt đất. "Chỉ cần ngươi có thể khiến cho Phó Lâm Xuân giơ tay chịu trói, để ta truyền Huyết Ưng vào thân thể hắn, thì chỗ này sẽ thuộc về các ngươi!"
"Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-huong-thuyet/2615691/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.