Ở Phỉ Lạc vài ngày, Bắc Thần Quang Vũ yêu nhất chính là bãi biển màu bạc phía sau Bắc Nguyệt dịch quán.
Phòng ở Bắc Nguyệt dịch quán là kiến trúc Phỉ Lạc điển hình, hai tầng lầu màu trắng, có vòm màu lam tròn tròn, có bãi biển trắng bạc đẹp đẽ cùng cây dừa che phủ, còn có một cái sân rộng siêu cấp, đứng ở nơi đó nhìn thủy triều lên xuống trên biển rộng, ngắm ánh mặt trời chiều, cảnh sắc làm cho người ta mê say.
Từ ngày đầu tiên đến Phỉ Lạc, hắn nhịn không được bị biển cả hấp dẫn, mỗi ngày đều xuống biển bơi lội. Một bãi biển rộng lớn bởi vì thuộc về quyền sở hửu Bắc Nguyệt dịch quán, cho nên giống như bãi biển tư nhân, chỉ có hắn một mình độc hưởng, thật sảng khoái! Thời đại này không có quần bơi, hắn đành phải mặc khố ngủ hoặc sấn lót có chút cợt nhã thay thế, ở trần chơi đùa ở bờ cát cùng sóng biển, dù sao chỉ có mình hắn, không có cái gì gọi là dáng vẻ phong hoá.
Mộc Định Vân luôn bận rộn không thấy bóng người. Có lẽ là Tể Lãng Đằng Hải cố ý an bài, ở Phỉ Lạc hai ngày đầu, Bắc Thần Quang Vũ là làm bạn Tể Lãng Thần Tinh đại khái du lãm một phen chủ đảo của Phỉ Lạc, bất quá hắn thật sự là có chút chịu không nổi gương mặt tự Tể Lãng Minh Nguyệt lại có thời điểm đối với hắn hàm chứa câu dẫn như có như không.
Khác với tỷ tỷ của nàng Tể Lãng Minh Nguyệt mềm mại đáng yêu hồn nhiên, Tể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-hoa-thu-nguyet-lieu-bat-lieu/3235946/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.